k4 thân yêu!!....
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

k4 thân yêu!!....


 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 boys and girl [ long fic- DBSK]

Go down 
Tác giảThông điệp
♥Baby Yoochun♥
Supper member
Supper member
♥Baby Yoochun♥


Tổng số bài gửi : 206
Join date : 10/12/2009
Age : 27
Đến từ : ♥house of dbsk♥

boys and girl [ long fic- DBSK] Empty
Bài gửiTiêu đề: boys and girl [ long fic- DBSK]   boys and girl [ long fic- DBSK] I_icon_minitimeSun Feb 28, 2010 2:01 pm

CHAP 11



“Hahahahaha….Yunho ơi!!!!Hahahaha tại sao hồi nhỏ anh lại làm những chuyện đáng xấu hổ này cơ chứ…….hahahaha nhục nhã cỡ này thì dù anh có sử dụng hết nước sông Hàn mà tắm gội chắc cũng chưa hết nhục đâu”-Cậu ôm bụng cười nắc nẻ



Thế là cậu nhí nha nhí nhảnh ôm cái hộp xuống dưới nhà.Ông Jung đang thong thả thưởng thức tách cà phê trong vườn thì nhìn cậu cười:



“Sao tìm được cái gì thú vị ko”



“Còn hơn cả thú vị nữa,có thể gọi đó là sự khám phá vĩ đại của loài người hehe”-Cậu cười tít mắt



“Kiếm được cái gì mà vui vậy,kể ông nghe coi”-Ông Jung thích thú hỏi Jaejoong



“Ông đoán thử đi hahaha”-Cậu ko ngừng cười



“Ừ để coi….hừ gây hứng thú như thế thì chỉ có một thứ thôi.Kiếm được cái hộp đó rồi hả”-Ông Jung nhìn cậu



“Oh Yes…..ông giỏi quá,con chưa nói mà đã biết rồi”-Cậu cười rồi chạy lại ngồi gần ông



“Hahaha làm sao mà ko giỏi cho được khi chính ta là người chôm cái hộp từ tay thằng trời đánh đó”-Ông cười phá lên đắc ý



“Ô thật là bái phục quá….mà ông nói chôm là sao”-Cậu nhíu mày



“À chuyện là thế này.Những thứ hình ảnh hay băng đĩa từ nhỏ đến lớn được nó giữ trong cái hộp này để ko cho ai thấy hết…..có hồi nó còn định đem đốt nữa đó nhưng ông nhanh tay nên đã chôm được,để có gì sau này làm vật uy **** nó chứ”-Ông cười



“Woa…ôi thật là cảm ơn ông quá.Nhờ ông mà nhân loại mới còn một loại vụ khí bí mật trừng trị tên Jung Yunho đó chứ…..Nhưng mà ông ơi chẳng lẽ hồi nhỏ giới tính của hắn có vấn đề à”-Cậu chu mỏ hỏi


...


...



Flash Bach------------------



“Ah cái này là cái gì đây mà cất kĩ thế.Hừ để xem nào……OMG What the hell…..”-Cậu hét lên kinh ngạc



“Đó…đó chẳng phải là hắn sao…..ko chắc mình nhìn lầm rồi….nhưng mà….đúng rồi đúng là con gấu điên đó rồi.Cái mặt *** đảng này ko lẫn vào đâu được”-Cậu dụi dụi mắt



“Nhưng…nhưng tại sao hắn lại mặc váy….trời còn áo 2 dây nữa…tên này biến thái chắc.OMG mình mù thật rồi…..hắn đang cột 2 sừng và mặc váy như con gái.Có khi nào là em gái hắn ko….ko thể nào cái mặt đần này là hắn mà.Hahaha vậy là sắp có chuyện vui rồi đây”



End Flash Back-----------



“Tại sao hắn lại mặc đồ con gái vậy ông.Đừng nói là hắn là con gái nha”-Cậu nhìn ông khao khát câu trả lời



“Omo bình tĩnh đi,nó là con trai chính hiệu đấy.Nó ăn mặc như con gái vậy chỉ vì”-Ông bỏ lửng câu nói



“Vì sao…ông nói đi con sốt ruột quá”-Cậu hối



“À tại hồi nhỏ cái thằng này trái tính trái nết khó nuôi lắm,cứ bị tai nạn hoài thôi….ko bị trượt chuối té thì cũng bị chó rượt.Ông nghe một người bạn nói là phải giả gái thì nó mới ko bị gặp tai nạn nữa,thương nó thế đấy….chiều nó thế đấy mà khi nó lớn lên thì lại trở mặt 360 độ lun híc híc”-Ông vừa kể vừa than



“Oh tội nghiệp ông quá….vậy tên đầu gấu đó đã làm gì mà ông buồn vậy”-Cậu dỗ



“Híc híc con ko biết đâu.Lúc nó lớn thì ko chịu giả gái nữa,đã vậy còn thủ tiêu hết những kỉ vật của quá khứ…huhu tốn bao nhiêu công sức mặc đồ rồi giả gái cho nó và giờ nó đã trở thành quỉ như bây giờ”-Ông nói giọng nuối tiếc



“Hahaha hắn mà ko làm gì mới lạ đó nhưng cũng nhờ vậy mà con mới có dịp trả thù hắn chứ”-Cậu cười



“Thôi giờ thì con phải về rồi,bye bye ông nha.Lần sau con sẽ ghé chơi hehe”-Cậu hí hửng đứng lên đi về



Cậu vừa mới quay bước đi thì bỗng lời nói của ông làm cậu khựng lại



“Sao lại giả gái vậy nhóc đẹp trai”-Giọng ông đều đều



Cậu như đứng bất động,giọng run run hỏi:



“Sao..sao….sao ông biết”



Nở một nụ cười khó hiểu,ông đứng dậy bước đến gần cậu rồi nói:



“Ta là một thương nhân mà,cũng phải có một sự nhạy bén chứ”



“Nếu vậy thì ông tính sao”-Cậu bình tĩnh hỏi



“Ô đừng có sợ hay lo lắng gì hết.Ông sẽ ko làm gì đâu,cứ coi ông như là một người bạn được rồi”-Ông cười



“Phù….thế thì tốt qua,làm con sợ gần chết.Thế thì từ bây giờ ông và con sẽ trở thành bạn thân cùng nhau chống đối tên gấu kia ha”-Cậu cười



“Ừ bây giờ cứ coi như đó là bí mật nho nhỏ của chúng ta.Thôi cũng tối rồi con về đi”-Ông xoa đầu cậu



Cậu vui vẻ ôm chiến lợi phẩm của mình về nhà.



“Két….”-Cánh cửa nhà mở ra



Cậu lại hụt hẫng lần nữa khi đã biết bao lần rồi cậu mong rằng khi mình mở cửa ra,hắn sẽ ở đó.



“Hừ lại ko về rồi……Jung Yunho à anh có chết bờ chết bụi ở đâu thì về đi.Anh mà ko về thì tôi sẽ chôm hết quần áo,đồ dùng của anh đem bán lấy tiền đó”-Cậu bực mình than thở



Gần một tuần rồi,kể từ ngày hắn đi.Mọi cảm xúc của cậu cũng thay đổi dần đến nỗi bản thân cậu cũng ko thể hiểu nổi



“Để xem nào…..bệnh trầm cảm mùa hè….những người bị bệnh này thường do căng thẳng quá mức hoặc ko chịu nổi sự biến chuyển của khí hậu.Người bị bệnh này thường có những cảm xúc bất thường,người bệnh nên thư giãn và cần có ko gian cho riếng mình”-Cậu đọc lớn những dòng trong cuốn sách



“À thì ra là thế…chỉ là mình bị bệnh tâm lí thôi,chẳng có gì phải sợ cả.Haha thế mà làm mình cứ lo…sợ cái cảm giác này là….ôi Kim Jaejoong ơi…mày suy nghĩ nhiều quá rồi”-Cậu lắc đầu cười ngô nghê



Đã nửa đêm rồi,từng cơn gió lạnh thổi nhè nhẹ len lỏi vào trong nhà khiến cho người ta có cảm giác ớn lạnh.Đẩy nhẹ cửa phòng hắn,cậu từ từ bước vào…ngủ ở phòng hắn cũng đã thành một thói quen của cậu rồi.Dù hơi ấm của hắn cũng đã phai nhạt dần theo từng đêm nhưng nó cũng đủ khiến cho một người cô đơn như cậu cảm thấy ấm lòng.Lại một đêm dài…….



Cậu xách cặp đi học từ sáng sớm vì ko hiểu sao cậu chẳng muốn ở nhà một chút nào.Mọi thứ ở trường vẫn thế trừ thái độ khá kì lạ của một đám học sinh.



“Két….”



“Hey cưng…đi học về rồi hả”



Cậu như đứng lặng đi khi nghe thấy tiếng hắn,như vẫn ko tin vào tai mình…cậu vẫn đứng đó.Hắn từ trong phòng ló mặt ra rồi tiến gần về phía cậu



“Cưng à…vẫn ổn chứ”-Hắn quơ quơ tay trước mặt cậu



“Là hắn phải ko…phải là tên Jung Yunho đáng ghét đó ko.Mình ko nhìn nhầm hay hoang tưởng đó chứ”-Cậu lạc trong dòng suy nghĩ



“Hey…hey có bị gì ko.Trả lời đi….trái đất gọi JoongJae nghe rõ trả lời”-Hắn sờ trán cậu rồi lay người cậu



“Là hắn thật rồi…là tên gấu chết bầm đó thật rồi”-Cậu mừng ko thốt nên lời,lòng cậu rối bời những cảm xúc khó tả.Cậu thật sự ko biết nên làm gì,một nửa muốn xông vào ôm hắn thật chặt còn một mặt thì chỉ muốn ăn tươi nuốt sống hắn thôi



“Cuối cùng cũng thoát khỏi giấc mơ rồi hả”-Hắn cười nhìn cậu



“Anh đi nhớ anh ko hả,có khóc lóc gì ko…kể nghe coi”-Hắn nói luôn miệng



“Chát……”-Cậu đánh vào mặt hắn thật mạnh rồi bực mình bỏ vào phòng



“Yahhhh….sao tự nhiên lại đánh anh.Khùng rồi hả,đứng lại coi”-Bị cậu đánh bất ngờ,hắn chẳng biết làm gì hơn ngoài trơ cái mặt đần muôn thuở rồi hét thật lớn vào phòng cậu



“Aish…mình bị gì vậy.Tại sao lại đánh hắn như vậy,hắn về hay ko thì liên quan gì tới mình chứ……AAAAAAA muốn điên quá,chừng nào căn bệnh trầm cảm điên khùng này mới hết đây”-Cậu dựa người vào cửa phòng rồi ngồi phịch xuống sàn



“Hắn về rồi…hắn về thật rồi ư…..Aish sao càng nghĩ càng tức,mấy ngày qua thì mình buồn bã cô đơn,còn hắn thì vẫn có thể nhăn răng ra cười là sao.Ko nhớ mình sao……Omo Jaejoong ơi mày bệnh thiệt rồi,thôi cứ theo đà này thì mày điên mất.Tốt nhất là ko nói chuyện với hắn nữa…..để xem phản ứng của hắn như thế nào.Hứ còn cà chớn là mình lôi vũ khí bí mật ra liền”-Cậu tự cười một mình



Thế là chiến dịch chiến tranh lạnh đã bị cậu áp dụng ngay tức thì.



“Em đang coi gì đó….JongJae à sao ko trả lời…nè nè”-Hắn tức tối nhìn cậu bỏ đi mà ko nói lời nào



“JoongJae à…đói chưa.Hay là mình qua rủ thằng Changmin đi ăn ha…nè JoongJae”-Hắn nheo mày nhìn cậu nhưng cậu vẫn ko nói một lời nào



“Anh buồn quá à..hay đi chơi ở đâu ko.Em muốn đi đâu anh dẫn em đi”-Hắn vẫn cố gắng gợi chuyện



Dù hắn có làm bất cứ điều gì để gây sự chú ý thì cậu cũng chẳng mảy may quan tâm.Đến lúc này thì hắn hết chịu nổi thái độ lạnh lùng của cậu rồi,bực mình hắn tiến thẳng đến chỗ cậu ngồi:



“Này hôm nay em bị sao thế.Sao lúc nào cũng tránh mặt anh,rồi còn ko chịu nói chuyện nữa chứ….bình thường nói nhiều lắm mà”-Hắn trừng mắt nhìn cậu



“Tức giận đến thế sao,việc gì anh phải nổi điên lên như thế chứ Jung Yunho”-Cậu nghĩ thầm



“Trả lời anh coi…..JoongJae”-Hắn siết chặt lấy tay cậu



Nhanh tay lấy một cái bút trên bàn,cậu viết viết gì đó rồi dán chặt tờ giấy lên trên trán hắn.Khi bóng cậu đi khuất thì hắn mới lấy tờ giấy ra đọc:



“LEAVE ME ALONE AND SHUT UP”-Hắn đọc to dòng chữ



“Quái thật…hôm nay người đẹp pê đê ăn trúng cái gì hay sao vậy,bình thường thích nói cười lắm mà.Sao hôm nay lạnh lùng thế…..Aish thật bực mình mà”-Hắn gãi đầu



Bây giờ cậu đang hí hửng ngồi trên ghế mà cười vì những hành động ngu ngốc của hắn.



“Hahahaha thì ra tên ngốc đó cũng quan tâm mình ra sao à….nếu biết quan tâm vậy thì sao lại bỏ nhà đi gần một tuần chứ làm mình nhớ muốn chết……AAAA cái gì mà nhớ chứ,chỉ là tức thôi.Giờ anh sẽ thấy tôi là hạng ko dễ bắt nạt đâu Yunho à”-Cậu cười



“JoongJae à….anh năn nỉ đó.Nói chuyện với anh đi,anh biết lỗi rồi mà.Lần sau anh sẽ ko đi chơi về sớm như vậy đâu….biết em rất ghét nhìn thấy mặt anh nên nếu lần sau anh có đi chơi thì sẽ ko về luôn chịu ko”-Hắn nhõng nhẽo



“Cái gì!!!!Anh chán sống rồi chắc,dám kêu lần sau ko về à.Anh thử đi luôn đi đề coi tôi xử anh như thế nào….Hừ đi chưa đầy một tuần mà tôi đã chịu ko nổi rồi,nghĩ sao lại đi luốn hả.AAAAAAA Jaejoong ơi hắn mà nghe cái này là có mà chết biết ko”-Cậu giận dữ trợn mắt lên nhưng vẫn kiềm chế bản thân



“Sao vẫn ko chịu nói à….thôi mà giờ em muốn anh làm gì nữa”-Hắn chu mỏ lay lay tay cậu



Quăng cho hắn một cái nhìn chết chóc,cậu bước nhanh vào phòng rồi đóng cửa cái rầm.



“Khó chiều thật đấy,giờ biết làm sao đây.Dạo này mình phải suy nghĩ nhiều thứ quá,vẫn còn chưa biết được em ấy là trai hay gái nữa”-Hắn thở dài ngồi tựa người vào ghế



Buồn bực,hắn rút điện thoại ra rồi gọi cho Changmin:



“Changmin à…..đang làm gì đó.Tao đang chán lắm đây nè….ừ ừ thôi gặp nhau ở bar nha.Mày tới trước kiếm mấy em đẹp đẹp đi rồi đợi tao”-Hắn cúp máy rồi đi thẳng



Nghe tiếng cửa đóng thì cậu liền chạy ra xem



“Chết tiệt,mới về mà lại đi giở trò ong bướm rồi.Thế mà lại trách sao tôi ác….sao lại thấy tức thế này nhỉ.Bực mình thật,mình phải đi theo thôi”-Cậu nói rồi chạy nhanh vào phòng



“Giờ tôi sẽ cho anh thấy bản lĩnh của tôi.Hừ khi là con gái thì tôi thế này thôi nhưng khi tôi là con trai thì anh hãy chóng mắt ra mà xem”-Cậu đang từ từ cởi bỏ những thứ ko cần thiết và cậu đã trở lại thật sự.Với thân hình và vóc dáng của một cậu con trai thật sự,Kim đại thiếu gia đã trở lại với sức hút mãnh liệt của mình hằng ngày.



“Hừ giờ biết hắn ở bar nào mà tìm….à biết rồi,ta sẽ gọi cho Changmin.Haha tên háo ăn đó thì dụ một chút là được ngay”-Cậu cười đắc ý rồi rút điện thoại ra



“A lô….Changmin hả.Đang làm gì đó…..à à tôi biết rồi”-Cậu cười



“Bar MIROTIC à,haha Jung Yunho à.Tôi đến đây và tôi phải lôi anh về mới được”-Cậu cười rồi cất bước đi



Trong không khí quay cuồng,tiếng nhạc ing ỏi,dòng người ngược xuôi,bar MIROTIC quả thật ko hổ danh là bar nổi tiếng nhất nhì Seoul.Hất mái tóc màu hạt dẻ của mình lên,cậu hiên ngang bước vào và lập tức gây sự chú ý của tất cả mọi người.



“Hừ vẫn như thế,chẳng bao giờ thay đổi cả.”-Cậu cười khi thấy cặp mắt thèm muốn của mọi người hướng về phía cậu



Cậu bắt đầu tiến sâu vào đi tìm hắn,một đám con trai từ đâu tiến đến mà trêu chọc cậu:



“Nhóc này đẹp nhỉ.Mấy tuổi rồi….có muốn vui vẻ với tụi anh một đêm ko”-Một tên vừa nói vừa sờ mặt cậu



Quay lại nhìn hắn một cách khinh bỉ,cậu lạnh lùng nói:



“Tránh đường cho ông đi…”



Nghe giọng nói sắc lạnh của cậu thì bọn chúng liền e dè khựng lại.Nhếch mép cười,cậu lại lội trong dòng người mà đi kiếm hắn.Một hồi sau mà vẫn ko thấy tăm hơi hắn đâu,cậu liền ghé lại quầy mà ngồi nghỉ



“Cho một chai vang đỏ đi”-Cậu nói



Cầm li rượu đỏ trên tay,cậu chán nản lắc lắc chiếc li:



“Hắn đi đâu được cơ chứ,hừ làm mình mất công tìm quá.Có khi nào lại đi qua Hotel rồi ko….Hừ bực mình quá”-Cậu uống rượu liên tục



“Hừ mà người ở đây bộ có vấn đề hết rồi sao mà cứ nhìn mình chằm chằm thế.Chưa thấy người bao giờ à…..từ nhỏ đến giờ,lúc nào mình cũng bị nhìn như vậy hết.Thật là khó chịu,thế vậy mà chỉ có hắn….con gấu điên đó….hắn chưa bao giờ nhìn mình bằng cái ánh thèm muốn đó cả,dù hắn lúc nào cũng dê mình nhưng chưa lúc nào hắn nhìn mình bằng ánh mắt đó”-Cậu lại nhìn li rượu



“Màu rượu này giống như hắn vậy,lúc nào cũng nhìn mình bằng cái ánh mắt ấm áp đó.Ôi cái gương mặt đẹp trai lai khỉ của hắn làm mình bực mình quá,tại sao mình cứ bị hút trong cái màu nâu nồng nàn đó….ôi bệnh trầm cảm lại nổi lên nữa rồi.Mình ghét hắn…..ghét tới tận xương tủy”-Trong phút chốc thì cậu đã nốc xong chai rượu rồi



Chán nản nhìn xung quanh,cậu lại kêu thêm vài chai nữa.



“Yah thằng Yoochun đó sao giờ này chưa tới”



Cậu giật mình khi nghe giọng hắn,thế là cậu nhanh nhẹn quay mặt đi chỗ khác.



“Nó nói sắp tới rồi,đợi xíu đi”-Giọng Changmin vang lên



Hắn và Changmin đến ngồi gần quầy của cậu khiến cậu vô cùng lúng túng.Vội vàng hất tóc xuống che kín mặt,cậu cố nép mình ngồi xa hắn ra



“Woa đợi đi chơi lần này mệt thiệt,đi đến gần một tuần luôn”-Hắn cười



“Đáng lẽ là tụi mình ko nên về sớm như vậy nhưng mà bố già mày chữi ghê quá.Đành phải về thôi”-Changmin cằn nhằn



“Đi chơi vậy đủ rồi thì cũng phải về chứ mày,mà sao lúc tao về lại thấy JoongJae lạ lắm mày ơi”-Hắn chu mỏ suy nghĩ



“Lạ cái con khỉ,tự xem xét lại bản thân đi rồi hãy nói người ta tên gấu đần độn”-Cậu chửi thầm



“Lạ là lạ làm sao”-Changmin hỏi



“Thì tự nhiên ko chịu nói chuyện với tao rồi còn làm mặt lạnh nữa làm tao buồn gần chết”-Hắn lắc đầu



“À thì chắc tại mày đi chơi về ko mua quà hay đồ ăn về nên giận chứ gì”-Changmin cười



“Tên hám ăn kia…đừng có mà suy bụng ta ra bụng người nhé.Kim thiếu gia ta đây ko thèm những thứ đó đâu”-Cậu nhăn mặt định liếc Changmin một cái nhưng lại thôi



“Ừ chắc vậy…tao đang đau đầu đây.Kiểu này thì phải dung nam nhân kế thôi….ô sorry cậu có sao ko…”-Hắn vô tình đánh đổ li rượu về phía cậu



“À…ừ…ko sao”-Cậu quay mặt chỗ khác nói



“Này nhìn cậu quen lắm đấy….tôi gặp cậu ở đâu chưa nhỉ”-Hắn vỗ vai cậu



“Ơ ơ….tôi chưa gặp anh bao giờ cả”-Cậu nói nhỏ



“Nhìn rất quen thật mà…cái màu tóc này….cậu thật sự giống một ai đó mà tôi quen đó”-Hắn cố xoay người cậu lại



“Anh thật buồn cười,tôi nói là ko quen mà.Tình cờ thôi”-Thế là cậu nhanh chóng phóng ra ngoài trước khi bị phát hiện



“Sao vậy Yunho…”-Changmin nheo mắt nhìn hắn



“À ko nhưng cậu nhóc đó thực sự quen lắm…cái màu tóc..cái mùi hương…cái dáng đó.AAAA tao biết rồi,cứ như là phiên bản nam của JoongJae vậy đó”-Hắn nói



“Chắc là người giống người thôi,với lại JoongJae là con gái mà”-Changmin cười



“Ừ chắc vậy,với lại nhìn nhóc ấy đẹp hơn JoongJae nhiều”-Hắn gật gù



Trong lúc ấy,ở nhà



“Phù xém nữa thì tiêu rồi….trời ạ,mục đích là lôi đầu hắn về nhà thế mà phải về tay ko.Tức chết”-Cậu tức tối ném gối tùm lum



“Hừ tình hình thế này thì phải dùng đến vũ khí bí mật để đe dọa hắn rồi,cấm cho lang thang tùm lum”-Cậu cười rồi nhảy lên giường nằm ngủ





Sáng sớm ngày thứ 7 thật đẹp,trời quang mây tạnh ko gợn chút mây….thật hoàn hảo để một kế hoạch đen tối thực thi vào ngày như thế này.Vươn vai tỉnh dậy,cậu bước ra khỏi phòng mà xuống nhà bếp như thường lệ thì bỗng nhiên từ đằng sau bỗng xuất hiện một cách tay luồn qua eo cậu mà siết chặt.Là hắn,tựa mặt lên vai cậu…hắn cười rồi áp sát lưng cậu với thân hình mình



“Nói chuyện với anh đi mà……đừng lạnh lùng nữa….em lạnh quá nên anh phải ôm cho ấm nè”-Hắn lắc lắc người cậu



“Thôi mà…nói đi.Một tiếng thôi,chửi bới gì cũng được…..nói đi”-Hắn nhõng nhẽo



Cậu cười thầm vì kế hoạch của mình đang theo đà tiến triển tốt.



“Tránh ra coi bộ muốn chết hả”-Cậu hét lên rồi cố vùng ra khỏi hắn



“Omo anh ko nghe nhầm chứ,em nói rồi nè……nói được rồi nè”-Hắn mừng rỡ như hội



“Vớ vẩn,tôi có miệng tôi nói chứ có phải câm đâu mà nói ko được với chả được”-Cậu chữi hắn



“Ôi nhớ giọng em quá hahaha”-Hắn cười phá lên



“Bỏ ra coi…..muốn tôi nói chuyện với anh ko dễ như vậy đâu,phải có điều kiện đó”-Cậu nhìn hắn



“Okkk điều kiện gì nói thử anh nghe coi”-Hắn vẫn siết chặt lấy cậu



“Điều kiện của tôi sẽ rất đơn giản thôi,anh cố gắng chống tai lên mà nghe nè.Ko được đặt biệt danh cho tôi như là em gái pê đê,người đẹp lực sĩ hay đại loại như thế”-Cậu nói



“Ừ cái đó thì ko thành vấn đề”-Hắn gật đầu



“Tôi nói chưa hết mà,nghe tiếp đây ko được đi bar,ko được đi đú đỡn với gái,ko được đi vào hotel,ko được về nhà trễ,luôn luôn phải có mặt ở nhà,ko được dê tôi,ko chọc phá,nói xấu hay hành hạ ….v.v.”-Cậu ngước đầu lên nhìn hắn



“Hahaha dĩ nhiên là ko thể nào được rồi,em tưởng em là ai mà lại có quyền đặt ra những điều kiện hoang đường như vậy.Ko nhớ anh là Jung Yunho hả”-Hắn nhìn cậu cười



“Hừ biết ngay là sẽ như thế này mà….hahaha thế nên ta đã chuẩn bị vũ khí bí mật rồi”-Cậu tự cười rồi chạy vào phòng trước ánh mắt ngạc nhiên của hắn



“Bộp…bộp…anh ngồi xuống đi”-Cậu kéo ghế ngồi xuống



“Em lại định làm gì nữa đây,nên nhớ là dù có làm gì đi chăng nữa thì anh cũng ko chịu những cái điều kiện đó đâu”-Hắn cười rồi ngồi đối diện cậu



“Cứ ngồi đi rồi sẽ biết”-Cậu cười



Và nụ cười đó của cậu khiến hắn có chút gì đó ko an tâm cho lắm.Mắt hắn nheo lại thắc mắc về hành động của cậu



“Yunho à,mỗi người chúng ta ai ai cũng có một tuổi thơ phải ko.Kể cho anh nghe nha…tuổi thơ của tôi rất hạnh phúc đó nhưng tôi phải học nhiều lắm để trở thành người giỏi nhất,còn anh thì sao tuổi thơ của anh có gì vui ko kể tôi nghe đi”-Cậu chớp chớp mắt



“Nói vậy là ý gì hả???Tự nhiên khi ko lại hỏi về mấy cái vớ vẩn đó”-Hắn nói lắp bắp



“Hì sao lại vớ vẩn chứ,hay là anh có một tuổi thơ rất khủng khiếp nên muốn quên chứ gì”-Cậu nhấn mạnh từng từ mình nói



“Khủng khiếp….cái gì mà khủng khiếp hả….nói cho em biết nha.Tuổi thơ của anh là vô cùng đặc biệt,phải nói là ko đụng hàng mới đúng”-Hắn cãi lại



“Ko đụng hàng à…là sao ta,có phải là bị bệnh liên miên hoặc là té lên té xuống hay là bị bắt cóc và đại loại như tuổi thơ bị biến đổi giới tính thì sao nhỉ hahaha”-Cậu nhìn hắn rồi cười phá lên



“Em….em…em…vừa…nói…cái gì…đó.Em nói biến…đổi giới tính là..sao”-Hắn run lẩy bẩy,nói ko nên lời…mồ hôi chảy như suối



“Ôi một người thông minh như anh thì dĩ nhiên phải biết ý của tôi chứ ha”-Cậu chống cằm lên bàn cười



“Là ông ta phải ko…ông già mập đó phải ko”-Hắn giận dữ



“Anh nói gì tôi nghe gì hết…nói to lên coi”-Cậu giả vờ



“Ông già mập đó đã nói gì hả…..”-Hắn bực mình



“Bình tĩnh đi…..giờ anh mà tức giận cũng ko có ích gì đâu hehe”-Cậu cười đắc ý



“Hừ dù ông ta có nói gì thì cũng chẳng có bằng chứng mà đe dọa anh đâu”-Hắn trở nên bình tĩnh lạ thường



“Ừ đúng rồi ha tôi ko có bằng chứng nhưng tôi có cái này được ko”



Cậu nhanh nhẹn lôi cái hộp ra,còn hắn thì hai con mắt muốn lọt tròng ra ngoài luôn



“Cái …cái…này em lấy…ở đâu…ra”-Hắn như ko còn tin vào mắt mình nữa



“À chuyện nó ở đâu ra thì ko cần nói làm gì nhưng chuyện cần nói là anh có đồng ý điều kiện của tôi ko”-Cậu cười



“Thôi…tha cho anh đi nha….năn nỉ đó”-Hắn thay đổi thái độ 360 độ



“Oh anh ko muốn thì thôi…”-Cậu nhìn chăm chú vào cái hộp



“Ah thank you baby”-Hắn reo lên



“Tôi nói chưa xong mà,anh ko chấp nhận thì thôi còn phần tôi thì sẽ tận dụng chiếc hộp này mà kiếm chút tiền”-Cậu vuốt ve chiếc hộp



“Em nói tận dụng là sao……muốn làm gì nữa đây”-Hắn nheo mày nhìn cậu



“Ôi tôi cũng chưa biết nữa nhưng có lẽ sẽ có hàng tá cô gái chàng trai muốn mua những thứ quí giá trong cái hộp này.À có thể tôi đem đi bán đấu giá được đấy…anh nghĩ sao”-Cậu cười nham hiểm nhìn hắn



“Aish thôi được rồi…được rồi.Anh chịu thua được chưa….anh sẽ đồng ý với em mà”-Hắn giơ tay xin hàng



“Hahaha biết ngay mà,nhưng tránh việc anh sẽ nói năng hai lời.Hay là mình làm hợp đồng nha”



“Ừ sao cũng được,làm nhanh lên là xong rồi chứ gì”-Hắn chán nản nói



Cậu vui vẻ đặt mạnh một tờ giấy xuống bàn rồi đưa cho hắn đọc.Dường như cậu đã chuẩn bị sẵn hết mọi thứ rồi



…………………………………………� � ?………………………………

BẢN CAM KẾT


Bên A:Kim JoongJae
Bên B:Jung Yunho


NỘI DUNG BẢN HỢP ĐỒNG


Kể từ bây giờ bên B sẽ ko được làm những điều sau:
-Truê chọc,phá rối,quấy nhiễu bên A
-Đi bar,về khuya,đi hotel với gái
-Nếu có đi đâu thì phải báo cáo lịch trình một cách chi tiết cho bên A
-Sẽ còn những điều khác mà bên A chưa kịp nghĩ ra,chừng nào nghĩ ra rồi sẽ bổ sung sau
…………………………………………� � ?………………………………



Hắn bực mình đặt bút xuống mà như muốn xé nát tờ giấy.



“Rồi đó…chịu chưa”-Hắn mỉa mai



“Hehehe biết điều thế là tốt…”-Cậu nói rồi chạy thẳng vào phòng



“Hahaha giờ phải giấu cái này ở chỗ nào thật kĩ mới được”-Cậu thích thú nghĩ thầm



Loay hoay một lúc thì cậu cũng kiếm được chỗ giấu thích hợp



“Giờ phải thay đồ thôi….trời dạo này nóng nực quá”



Cùng lúc đó ở bên ngoài thì có một người đang hốt hoảng dựa người vào tường,mặt tái xanh ko còn giọt máu,miệng lắp bắp những câu khó hiểu.Hắn sợ hãi thốt lên
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/domyhanhbi
 
boys and girl [ long fic- DBSK]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» boys and girl [ long fic- DBSK]
» boys and girls [ long fic- DBSK]
» boys and girls [ long fic- DBSK]
» boys and girls [ long fic-DBSK]
» boys and girls [ long fic -DBSK]

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
k4 thân yêu!!.... :: Giải trí :: Truyện :: Truyện chữ-
Chuyển đến