k4 thân yêu!!....
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

k4 thân yêu!!....


 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 boys and girls [ long fic-DBSK]

Go down 
Tác giảThông điệp
♥Baby Yoochun♥
Supper member
Supper member
♥Baby Yoochun♥


Tổng số bài gửi : 206
Join date : 10/12/2009
Age : 27
Đến từ : ♥house of dbsk♥

boys and girls [ long fic-DBSK] Empty
Bài gửiTiêu đề: boys and girls [ long fic-DBSK]   boys and girls [ long fic-DBSK] I_icon_minitimeSun Feb 28, 2010 2:18 pm

CHAP 17




Bằng một ánh mắt sắc lạnh đến run người,Jaejoong nhìn chằm chằm vào Changmin như muốn ăn tuơi nuốt sống.Changmin thì vẫn cứ ngây thơ hồn nhiên mà nựng nịu hắn ko ngừng làm sao biết được rằng có ánh mắt chết chóc của ai đó cứ dõi theo mình



Flash Back-------------------------------



“Woa…..sáng sớm rồi Boo Hyung ơi!! Dậy đi Boo Hyung ơi”-Hắn vươn vai ngáp một cái rồi leo lên nguời cậu mà réo



Cậu khó khăn mở mắt dậy,tiện tay lấy cái gối kéo lên đầu mình mà ngủ tiếp,miệng rên rỉ mấy câu yếu ớt:



“Yunnie ah…..Để cho Boo Hyung ngủ…..mới sáng sớm mà….”



Hắn chu mỏ ra suy nghĩ rồi lại tiếp tục leo lên người cậu nhún nhảy,miệng ko ngừng rêu rao:



“Boo Hyung ah……dậy đi…..dậy tập thể dục với Yunnie.Tập thể dục rồi đi chơi với Yunnie….dậy đi nha”



Cậu thật sự đang rất mệt mỏi,hai mắt đau buốt ko mở lên nỗi rồi,mà lỗi là tại ai cơ chứ….tại ai ngoài cái con người đang nhún nhảy trên người cậu la hét chứ.Ai biểu tối hôm qua cái con người đó ngủ dễ thương quá làm chi nên làm cậu ko tài nào ngắm mắt được mà cứ ngắm suốt và kết quả là 2 giờ sáng hôm sau mới ngủ nỗi với cái tên con nít đó….đã vậy còn bị hắn đạp xuống giường mấy lần nữa chứ



Cậu nhíu mày lại khi cái gối bị giật mạnh ra để ánh sáng lại tràn vào mà chiếu thẳng vô mặt,Jaejoong vừa vội lấy tay che lấy mặt vừa quát lớn:



“Yah….làm cái quái gì vậy hả…..Hyung nói là muốn ngủ nữa mà,ko nghe thấy hả”



Cậu quát rất lớn làm hắn bất chợt sợ hãi mà leo ngay xuống giường rồi ngồi co ro vào một góc,hắn ko dám hó hé một tiếng nào….kể cả ko dám thở mạnh nữa.Không gian bất chợt rơi vào trạng thái im ắng như tờ làm cậu khẽ cựa mình dậy mà tìm hắn



“Yunnie ah….Yunnie ở đâu vậy hả Woa….”-Cậu ngáp ngắn ngáp dài



“Yunnie ở đây nè Hyung ah”-Hắn khẽ nói



“Yunnie làm gì mà ngồi trong đó vậy…..ra đây coi”-Cậu nhíu mày nhìn về phía hắn rồi khẽ vẫy



“Thôi Yunnie ngồi đây được rồi….Boo Hyung cứ ngủ đi…..Boo hyung đang buồn ngủ mà”-Hắn lắc đầu lia lịa



“Yunnie sao vậy…..lại đây với Boo hyung đi”



“Yunnie sợ Boo hyung lắm……Boo hyung cứ ngủ đi”-Hắn lại co ro vào trong góc



Chợt thấy tự giận bản thân khi lại nổi nóng với hắn như vậy,cậu mỉm cười rồi nhẹ nhàng đến bên hắn.Cuối mặt mình sát vào mặt hắn



“Boo hyung xin lỗi nha,Boo hyung hết buồn ngủ rồi”



“Hồi nãy Boo hyung làm Yunnie sợ lắm đó…..hét lớn quá ah”-Hắn chu mỏ ra nhõng nhẻo



“Boo hyung xin lỗi mà….Yunnie đừng giận nữa nha,Boo Hyung sẽ đi tập thể dục với Yunnie mà”-Cậu năn nỉ hắn



Vừa nghe tới chữ “tập thể dục” thì hắn đã nhảy cẫng lên vui sướng,miệng reo lên ko ngừng:



“Omo vậy thì mình phải chuẩn bị nhanh lên,Yunnie có cái này cho Boo hyung coi nè”



Hắn nói rồi kéo cậu dậy ngồi xuống giường,Jaejoong vẫn chưa hiểu được đứa nhóc này muốn gì nên cũng ngoan ngoãn làm theo.Bỗng nhiên cậu trố mắt ra nhìn kinh ngạc khi hắn đang đứng trước mặt cậu mà với tay cởi cái áo đang mặc,cậu hét lên:



“AAAAAAA Yunnie đang làm gì đó……”



Cởi xong chiếc áo qua khỏi đầu,hắn nhìn cậu khó hiểu:



“Sao Boo hyung la lớn quá vậy…Yunnie đi tắm mà”-Hắn tỉnh bơ giật mạnh cái thắt lưng ra



Hai mắt Jaejoong trợn ngược như muốn rớt ra ngoài bởi cái thái độ ngây thơ của hắn…..tên nhóc Jung Yunho đó cứ tỉnh rụi vừa nói vừa cởi làm thiếu gia Kim ko khỏi thèm thuồng mà nuốt nước miếng



“Yunnie ah……đừng có cởi mà….”-Kim thiếu gia đặc biệt nhấn mạnh tiếng cởi đầy hàm ý



“Nhưng mà Yunnie phải đi tắm....rồi mới tập thể dục chứ”-Hắn chu mỏ cãi lại



“Ây da….tập thể dục cái kiểu ấy ấy đó hả…..”-Mặt cậu sáng còn hơn đèn xe hơi



“Boo hyung nói gì Yunnie ko hiểu gì hết……thôi để Yunnie đi tắm rồi tập thể dục nha”



“Yunnie ah…..sao mới nhỏ mà đã hư như vậy hả??Ai cho mà đòi tập thể dục với Hyung chứ”-Cậu đỏ mặt cười



Yunho vẫn nhìn cậu với khuôn mặt phải nói là ngu ko thể tả,mắt thì cứ nhíu lại,mỏ thì chu ra đỏ chót…..nói chung là vô cùng biểu cảm…..tuy vậy vẫn ko quên cởi đồ



Jaejoong P.O.V



OMG….cái tên ngốc này vẫn ko thay đổi tí nào,coi kia…..Omo sao mà Body lại sexy thế nhỉ,cơ bụng kìa…..ngực kìa….ko biết sờ được ko ta.Trời ơi là trời!!!!!Cái mặt kìa,sao mà nó lại đẹp đến như vậy…..phải kiềm chế,Kim Jaejoong mày phải kiềm chế….phải đợi tới khi cái CK nó rớt xuống.Kéo xuống đi……kéo xuống đi



End Jaejoong P.O.V



“Rầm…..”-Cánh cửa bật phăng ra sau một cú đá



“Ây dô mặt trời mọc qua mông con vịt rồi,bà con mau mau dậy đi……dậy đi rồi còn đi đuổi gà làm thịt với Shim Changmin này…..Yo Wake up”-Kẻ phá đám cứ luôn mồm la hét,miệng thì cứ nhai nhai cái gì trong họng làm âm thanh nghe được ko rõ ràng lắm



Cảnh tượng đập vào mắt bây giờ rất chi là ba chấm,một người thì cứ tươi cười ngây ngô với tình trạng half-naked…một người thì lửa bốc lên tới tận đầu,ánh mắt ko giấu được sự giận dữ vì đã bị ai kia phá rối.Changmin chạy đến chỗ Yunho rồi cười,xoa đầu thằng nhóc



“Huh….Yunho ah….Yunho lại muốn đi tắm buổi sáng nữa hả.Muốn đi tắm thì vô phòng tắm mà cởi đồ nha…..ko được cởi đồ trước mặt người khác đâu”-Changmin mặc lại đồ cho hắn



“Oh….Jaejoong Hyung đâu phải là người lạ đâu….Yunho tắm chung với Jaejoong Hyung đâu có sao đâu”-Hắn tròn mắt nhìn Changmin



“Chậc…nhưng mà Jaejoong Hyung lớn rồi,ko chịu tắm chung với Yunho đâu….”



Cái cảnh xoa đầu,nhéo má,nựng nịu cứ diễn đi diễn lại như cuốn phim tình cảm lãng mạn dài tập vậy và điều đó làm một người có bệnh tăng xông máu bẩm sinh như Kim Jaejoong ko thể chịu được.Đã tức muốn xì khói rồi mà tên Changmin đó lại muốn thọc tiết cậu,thế là thiếu gia Kim nhà chúng ta đã nhanh chóng xấn tới mà tặng cho kẻ phá đám một cước vào bụng và cũng nhanh chóng dùng tay giật tóc mà lôi đầu ra khỏi phòng



“Rầm….”-Cái cửa tội nghiệp lại bị đóng lại một cách thô bạo



“Yaaahhhhh…..Kim Jaejoong kia….ta đây có thù oán gì với cậu mà cậu lại làm vậy hả….Aish mất mấy cọng tóc quí giá rồi……Kim Jaejoong cậu ra đây gấp cho tôi hỏi chuyện coi”-Changmin đập cửa liên tục,miệng ko ngừng sỉ vả



“Oh….Sao Boo Hyung lại đá Changmin ra ngoài cửa vậy”-Hắn to mắt nhìn ra cái cửa



“Hừ….tại Yunnie hết đó….ai bảo cho tên Changmin đó sờ mó lung tung vậy hả??”-Cậu đi tới chỗ hắn rồi ôm chặt



“Boo hyung ko thích vậy hả??Vậy thì mai mốt Yunnie ko cho ai đụng nữa,chỉ cho Boo Hyung đụng thôi nha”-Hắn ngước đầu lên nhìn cậu cười



“Nhóc con khéo nịnh nhỉ…..Mai mốt Boo Hyung mà thấy Yunnie cho ai ôm là chết với Hyung”-Cậu xoa đầu hắn rồi hun lên cái mặt thơm sữa đó một cái



Ôm chặt hắn một lát,cậu chợt nhớ ra công việc còn bỏ lỡ khi nãy của hắn.Vẽ lên môi một nụ cười nham hiểm,cậu kéo hắn ra khỏi người rồi hỏi:



“Yunnie đi tắm nhanh lên….rồi đi tập thể dục với Boo Hyung…”



“Oh…đợi Yunnie chút xíu….Yunnie tắm xong rồi ra liền”-Hắn nói rồi nhanh nhẹn ôm đống quần áo chạy vào phòng tắm trong sự ngỡ ngàng của ai kia



“Omo…sao ko thay đồ ngoài đây mà lại vào trong đó hã”-Cậu ngớ mặt ra khỏi khi mọi chuyện lại đi ngược với dự tính



“Hồi nãy Changmin nói là ko được thay đồ trước mặt Boo Hyung,Yunnie phải nghe lời Changmin chứ…đợi Yunnie xíu nha”-Tiếng hắn vọng ra từ nhà tắm



Mặt Jaejoong nhăn lại,chuyển từ màu xanh sang màu đỏ trông rất sinh động,miệng thì nghiến chặt kêu lên từng tiếng hăm dọa



“Changmin hãy đợi đó!!Tôi ko giết anh thì tôi ko làm người”



End Flash Back----------------------------



Nếu nói chỉ vì một lí do đơn giản ấy mà khiến thiếu gia Kim của chúng ta phải bận lòng thì phải chăng Kim Jaejoong quá hẹp hòi nhưng đúng thật như người ta vẫn nói: “Ko có lửa làm sao có khói”



Flash Back---------------------------------



“Ây da ăn no quá đi mất….”-Hắn vỗ vỗ xoa xoa cái bụng



Cậu thả mình trên chiếc giường rồi lặng lẽ ngắm hắn cứ chạy lung tung trong căn phòng,miệng thì ko ngừng nói những vấn đề vô cùng nhảm nhí…nhưng biết sao bây giờ Kim Jaejoong đã yêu tên nhóc điên khùng đó quá rồi



“Hahaha nhờ có Boo Hyung mà hôm nay Yunnie ko bị bỏ đói đó”-Hắn leo lên giường rồi tiến gần tới phía cậu



“Hử…bộ ngày nào thì Yunnie cũng phải nhịn ăn hả”-Cậu xoa đầu hắn



“Đâu có đâu….nhưng mà tại Changmin với Yoochun ăn nhanh quá,nên khi Yunnie vừa mới chúc mọi người ăn ngon miệng thì đồ ăn trên bàn đã hết sạch rồi”



“Nhờ có Boo hyung nhanh tay đút cho Yunnie ăn nên Yunnie mới ko phải nhịn ăn sáng đó….thương Boo Hyung nhất thế giới lun”-Hắn ôm lấy cậu



Cậu ko nói gì rồi ôm chặt lấy hắn hơn,ko ngừng hít hà cái mùi hương ngọt ngào đó.Hạnh phúc là đây,khi chỉ có hắn và cậu….yên bình…nhẹ nhàng….và cũng là thời gian tốt cho những ý đồ đen tối cho những người có đầu óc ko được trong sáng mấy.



“Yunnie ah….Yunnie hứa là hôm nay dẫn Boo hyung đi chơi mà…nhớ ko”-Cậu hỏi hắn,một tay luồn qua lớp áo mà xoa xoa cái lưng trần



“Ah ha….xém quên mất….Yunnie phải dẫn Boo Hyung đi chơi chứ…”-Hắn bật người dậy rồi nhanh chóng bay xuống giường



Hắn cứ hí ha hí hửng quay đi quay lại chuẩn bị gì đó,xem ra thì khá hứng thú với việc đi chơi với cậu.Một lúc sau,Yunho bỗng nhón người lên lấy thứ gì đó trên cao và điều đó đã vô tình làm lộ một thứ gì đó ko nên lộ ra……cái áo bị xốc lên cộng với việc cái quần hơi xệ của hắn đã làm cho ánh mắt của ai kia sáng rỡ lên còn hơn đèn xe hơi



“Yah…Yunnie ah…..Boo Hyung muốn hỏi Yunnie cái này nè”-Cậu cười nham hiểm nhìn hắn



“Huh….Boo Hyung muốn hỏi cái gì”-Hắn vẫn đang khó khăn nhón người lên



“Cái….cái gì lộ dưới quần Yunnie vậy hả….”-Cậu chỉ thẳng về cái CK đang lồ lộ trước mặt mình



“Oh…cái này đó hả….Yunnie cũng ko biết nữa.Nhưng Changmin với Yoochun nói là ngày nào cũng phải mặc cái này hết đó”-Hắn còn ngây thơ kéo cái cạp CK lên cho cậu xem



Cậu lại cười một lần nữa….phải nói là sao nhỉ??Cậu rất thích thú với cái ý nghĩ chọc hắn của mình….Thế là Kim thiếu gia lại giả điên tập 2



“Oh…nhìn nó lạ quá ha….Boo Hyung chưa thấy bao giờ….Yunnie cởi ra cho Boo Hyung coi được ko”



“Oh…dạ được”-Hắn gật đầu rồi bắt đầu kéo quần xuống



……………



“Rầm….”



“Yah…Yunho yêu dấu ơi….Yunho yêu dấu hỡi….Yunho ra đây đấm lưng cho Changmin coi….Changmin mỏi lưng quá ah…..còn gãi lưng cho Yoochun nữa”-Lại là Shim Changmin với cái miệng rao hàng của mình



Sau khi ba la bô lô nguyên một tràng dài những lời nói nhăng cuội thì Changmin mới chịu mở mắt ra nhìn và trước khi Shim thiếu gia kịp chớp mắt lần thứ 2 thì đã bị đá thằng ra khỏi cửa một cánh ko thương tiếc.Và thế là khu phòng tầng 5 lại náo loạn một lần nữa



End Flash Back-------------------------



Người ta thường nói là “Quá tam ba bận”…..nhưng với Kim Jaejoong thì chắc chưa cần tới lần thứ 3 thì kẻ phá hoại kia cũng đã bị quánh tơi tả rồi.Và dĩ nhiên Changmin gần như ko biết điều đó nên chứ hết lần này đến lần khác chọc gan của cậu,làm cho Jaejoong tốt bụng đại từ đại bi như bồ tác cũng chịu hết nổi rồi….có lẽ cuộc sống hạnh phúc của Shim Changmin sắp hết rồi.



Jaejoong đứng dậy rồi đi xuống dãy nhà bếp làm hắn cũng tò mò mà lon ton chạy theo,có lẽ từ hôm qua đến giờ thì cậu và hắn đã dính nhau như sam rồi.



“Boo Hyung đi xuống khu bếp chi vậy??”-Hắn vừa hỏi vừa nhanh nhẹn đi theo cậu



“Ah Hyung muốn chuẩn bị đồ ăn cho Changming đó mà….”-Cậu cười nham hiểm rồi đi nhanh hơn



Xuống đến khu bếp của resort thì cậu bỗng lao nhanh vào đống vật liệu trên bàn bếp mà băm băm chặt chặt cái gì đó làm hắn khó hiểu trố mắt ra nhìn.Một lúc sau,dĩa thức ăn hun hun khói nằm tên tay cậu ko khỏi làm cho hắn đứng đó mà tỏ ra thèm thuồng,mặt long lanh nước nhìn cũng đũ biết muốn xin ăn ké rồi…..cậu chợt bật cười rồi ngước mặt lên nhìn hắn



“Yunnie ah….Yunnie có ngoan ko hả…”



“Ực…ực….dạ Yunnie ngoan lắm…”-Hắn gật đầu lia lịa,mắt ko rời khỏi dĩa đồ ăn



“Yunnie ngoan thì phải nghe lời Hyung nghe chưa…..”



“Dạ…Yunnie biết rồi…”



“Nghe Hyung nói nè….Dĩa đồ ăn này là của Changmin….Yunnie ko được ăn nghe chưa…..ko được ăn đó”



“Hả…Sao vậy Boo Hyung…..Boo Hyung hết thương Yunnie rồi….Boo Hyung chỉ thươg Changmin thôi…híc híc…”-Hắn mếu máo nói như muốn khóc



“Ây da…..Boo Hyung thương Yuunie chứ,thương nhất lun.Nhưng cái này Yunnie ko ăn được đâu”-Cậu lật đật dỗ hắn



“Híc….híc…tại sao lại ăn ko được chứ,Yunnie cũng muốn ăn nữa….huhu”-Hắn lại buồn



“Aish…lần sau Boo Hyung sẽ nấu món khác cho Yunnie ăn mà….lần này nghe lời Hyung nhe..”



“Híc…híc…dạ….lần sau Boo Hyung phải nấu cho Yunnie ăn đó nha”-Hắn ngoan ngoãn gật đầu



Cậu nhón chân lên hun hắn một cái rồi nhanh nhẹn kéo tay hắn chạy về sảnh ăn nơi mà có người sắp phải nhận một kết quả bi thảm



“Yah….Changmin ah…”



Giọng nói ngọt hơn mía lùi vang lên khiến Shim Changmin đang hì hụt ăn cũng phải bỏ ra mấy giây đề ngó lên.



“Jae làm món này cho Minnie đó….Minnie ăn ko”-Hình ảnh thiếu gia Kim tay cằm dĩa đồ ăn tay cằm đôi đũa chẳng khác nào thiên thần tái thế



Changmin cứ nhìn cái dĩa mà mắt thấy ươn ướt……Changmin đang cảm động quá mà.Thế là cậu cũng ko cần dụ dỗ hay mời mọc gì thì cái dĩa cũng tự biến mất trên tay với tốc độ ánh sáng…..



“OMG…It’s so good….ngon quá trời ơi…”-Changmin vừa ăn vừa hét khiến cậu ko khỏi mỉm cười…còn hắn thì cứ nhìn mà thút thít khóc



Jaejoong vỗ vỗ vai Changmin nói:



“Ăn ngon miệng nhá….đó là tất cả tấm lòng của tớ dành cho cậu đấy.Giờ thì tớ sẽ đi chơi với Yunho đây….Bye bye”



“Ực…ực…..Đi chơi nhớ về sớm để còn nấu tiếp cho tớ nữa nhá…..”



“Okkk…được thôi”-------“Chỉ sợ tới lúc đó cậu lết được ko chứ nói gì ăn…”



Thế là cậu nắm tay hắn hướng thẳng ra ngoài,để lại chàng trai xấu số vẫn chưa biết gì về tình trạng bi thảm của mình.Jaejoong đi ra mà vẫn ko giấu được nụ cười đắc thắng…..Hôm nay chỉ mới bắt đầu thôi






“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh…..chết tôi rồi……ahhhhhhh……..ohhhhhhh…..uhmmmm”-Tiếng la thất thanh từ phòng vệ sinh vang vọng cả một khu nghỉ mát



“Ây da…mới sáng sớm mà đã la om sòm….ko để cho ai ngủ là sao…”-Thím So Man ở khu 1 than thở



“Chậc….giới trẻ bây giờ thật là….suốt ngày coi mấy bộ phim bạo lực như thế”-Mấy lão ông ngồi ở bể bơi chậc lưỡi lắc đầu



“Này sao cậu cứ đánh trượt gôn thế hả….”



“Có tiếng ai hét thế ko biết….làm mình ko tập trung nổi”-Đám người ở khu sân gôn như sắp ẩu đả nhau



Nói chung là cái tiếng hét kinh thiên động địa đó đã lan ra khắp đảo Rising Sun và làm phiền tất cả bà con làng xóm ở khu resort này.Vậy xin hỏi ai có thể có năng lực tiềm ẩn mạnh mẽ đến như vậy??Và cũng như khâm phục cái dây thanh quãng của người đó….đúng là ngôi sao sáng trong ngành la ó viên mà.Người có chất vọng oanh vàng đó ko ai khác mà là……..



“Changmin ah….mày có ổn ko vậy….nhờ mày mà mấy chai rượu thủy tinh dưới hầm vỡ hết rồi đó….”-Yoochun gõ cửa nhà vệ sinh



“Ahhhhhhhhhhh………ohhhhhhh….tao chịu hết nổi rồi……ahhhhhhhhhh”



“Nghe giọng của mày thì tao hết muốn ăn sáng rồi……cái gì nghe ghê quá vậy….”



“Tao ko thể nói chuyện với mày được…..ahhhhhhh….nó đến nữa rồi…….ohhhhhh HELP ME……”



“Changmin ah…đừng làm tao sợ nhe….cái tiếng đó nghe gớm quá….mày dừng lại đi…”-Yoochun nhăn mặt lại….nuốt nước bọt mấy lần



“Híc…híc…Yoochun ơi tao ko muốn gặp tào tháo nữa đâu….ahhhhhhh…….ohhhhhh….đau bụng quá……cứu tao”



“Omo….Omo……hahahaha tao hiểu rồi…..tao hiểu rồi…..”-Yoochun bỗng phá lên mà cười



“Thằng bạn khốn nạn kia….mày thấy bạn gặp khó khăn mà lại cười thế ah….aahhhhhh”



“Tao đã bảo rồi mà…..đáng đời cho cái tội ham ăn hốc uống,bạ đâu ăn đấy.Chắc là lại giành ăn với người ta hay cướp kẹo của trẻ nhỏ nữa chứ gì….hèn gì chúng nó cho uống thuốc xổ là phải”



“Ohhhhhhhhhhh…….not again….ahhhhhhhh”



“Ôi bạn thân của tôi ơi……cứ vui vẻ ở trong đây đi nha…..tao đi ăn sáng đây…”



“Yoochun ah…don’t go…….i need you…ahhhhhhhhhhhhhhhh”



“Chậc…..hôm nay trời đẹp thật”-Yoochun vươn vai đi thẳng ra khỏi nhà vệ sinh…mặc cho thằng bạn khốn khổ kia đang gào thét







“Boo Hyung ơi nhanh lên đi…..nhanh lên…”



Tiếng cười giòn ta của hắn hòa cùng với tiếng gió nghe sao mà ấm áp đến lạ thường,cậu chỉ biết hối hả chạy theo cái thân hình cao lớn phía trước.Dù gì thì bây giờ cũng là đầu đông rồi,cái không khí se lạnh cùng những đợt gió thoang thoảng hương hoa lại càng làm cậu cảm thấy vui vẻ đến lạ

Cậu và hắn nắm chặt tay nhau đi trên con đường tấp nập người qua lại,ai ai cũng trông khá bận rộn với việc chuẩn bị đèn hoa cho ngày lễ sắp tới….Yunho thì cứ tíu tít chạy lung tung khắp nơi coi chừng hứng thú lắm,cứ thấy cái gì lạ là lại trầm trồ khen ngơị…to mắt ra nhìn trông ngố vô cùng…miệng thì cứ cười cười nói nói suốt những chuyện ngốc nghếch

Khi đi bên hắn,có lẽ cậu cũng đã quên đi mất cái khái niệm thời gian rồi,cứ nắm tay nhau mà rong ruổi suốt mọi ngỏ ngách của con đường.Gương mặt hạnh phúc của hắn làm cậu thấy sung sướng hơn bao giờ hết…….dòng thời gian ơi!! Hãy ngưng đọng lại,dù chỉ là một lúc thôi để ta có thể cảm thấy sự yên bình khi yêu



“Boo Hyung muốn đi chơi ở đâu??Yunnie sẽ dẫn Boo hyung đi…”



“Phù…uh..uh….để Hyung thở cái đã….mệt quá”-Cậu hỉ hụt chỉnh lại nhịp thở



“Trời ơi….mới đi có chút xíu mà Hyung đã mệt rồi sao”-Hắn bĩu môi



“Hừ….cái đó mà gọi là chút xíu đó hả….biết là Yunnie bắt Hyung chạy suốt 3 tiếng rồi ko…”



“Oh…..mình mới đi có chút xíu mà….sáng giờ mình đi dạo qua khu lễ hội nè,đi ăn kem nè,đi mua đồ nè,đi chôm trái cây của người ta nè……………….(còn nhiều nữa kể tới sáng chưa hết)….mới có chút xíu ah”



“Người nào đi chơi với Yunnie một ngày chắc tổn thọ quá…..mình nghỉ mệt chút nha”



“Boo Hyung đi chút xíu nữa được ko hả??Yunnie muốn dẫn Hyung đến chỗ này….nha….đi đi….”-Hắn nhìn cậu bằng một bộ mặt vô cùng thảm…..



“Oh….okk…..đi chút xíu nữa thôi nha…”-Cậu cũng đành chiều theo hắn



Hắn liền hí hửng dắt cậu chạy tiếp,một lúc sau thì hô dừng chân lại ở một khu đất trống nọ….ở đó có vài nhóc con đang chơi đá banh,xem chừng ra cũng vui lắm làm hắn càng hứng khởi hơn.Yunho nhìn cậu rồi nói bằng một chất giọng dễ thương cực:



“Boo hyung ngồi đợi xíu nha….Yunnie ra chơi với mấy bạn chút xíu….”



“Yunnie ra chơi đi…Boo hyung ngồi nghỉ mệt,nhớ chơi nhanh nhanh rồi về với Hyung”-Cậu bật cười xoa đầu hắn



Hắn hào hứng chạy ra nhập cuộc cùng bọn trẻ ngoài đó….đám nhóc kia vừa mới thấy hắn thì cứ như bắt được vàng,cứ thế mà reo lớn lên làm không khí ồn ào náo nhiệt hẳn lên.Cậu khẽ tựa mình vào thân cây gần đó rồi chầm chậm quan sát những hoạt động của hắn

Một lúc sau thì bỗng có một người thanh niên lạ mặt nọ đi đến gần hắn,thoáng nhìn thì có lẽ anh ta quen với hắn nên cậu cũng ko vội phản ứng….chỉ ngồi đó mà nhìn phản ứng của người thanh niên kia

Chàng thanh niên ấy có lẽ cũng chỉ bằng tuổi với cậu,gương mặt anh ta trông khá đẹp và hiền…đặc biệt là cái cách anh ta nhìn hắn,cái ánh nhìn đó ko khỏi làm cậu khó chịu

Anh ta kéo hắn đi ra khỏi sân chơi,cậu liền ngồi dậy đi theo mà giám sát…..cậu có cảm giác khá lạ về con người này

Hắn và anh ta đang đứng ở một khoảng cánh rất xa khỏi bãi đất trống,còn cậu thì đứng khép ở một bụi cây nọ để nghe ngóng tình hình



“Yah….Donghae Hyung ah….sao hôm nay Hyung tới trễ quá vậy….đội của mình thắng rồi đó”-Hắn tươi cười



“Yunho ngoan….sao hôm nay đến mà ko báo trước cho hyung hả??Làm hyung đợi Yunho đó”-Tên đó nắm tay hắn



“Aish…cái tên điên này,chán sống rồi sao…bỏ cái tay ra coi”-Cậu nghiến răng nhìn



“Yunho ah…hôm nay Hyung có chuyện muốn nói với Yunho đó….”



“Uh….Hyung cứ nói đi Yunho nghe nè”



“Hôm nay Hyung muốn nói với Yunho là….là….”-Anh ta ấp úng



“Là sao hả Hyung…..”-Hắn tròn mắt nhìn



“Là Hyung thích Yunho đó….Yunho có thích Hyung ko hả”



Khi cái câu “thích” vang lên từ miệng anh ta và đập vào tai cậu thì mặt Jaejoong đã chuyển màu rồi,kiềm nén bản thân dữ lắm cậu mới có thể ngồi yên một chỗ mà ko xông ra cho hắn một bài học….Jaejoong vẫn im lặng quan sát phản ứng của Yunho



“Donghae Hyung là bạn tốt của Yunho…dĩ nhiên là Yunho phải thích Hyung chứ,nhưng Yunho ko nói thích Hyung được đâu….Yunho đã hứa với người đó rồi”



“Ai hả….Yunho đã hứa với ai hả…”



“Oh người đó là Jaejoong Hyung đó….Yunho thích Jaejoong Hyung nhất…để Yunho dẫn Hyung đến chỗ Jaejoong Hyung nha,Hyung gặp hyung ấy rồi xin phép đi rồi Yunho sẽ nói thích Hyung”



Cậu phải bịt miệng mình thật chặt để ép cho tiếng cười ko thoát ra ngoài,thật ko ngờ là hắn lại luôn nghĩ đến cậu như vậy…..làm cho tên Donghae kia tức đến nỗi ko nói nên lời



“Yunho ah…..Yunho phải nhớ là Hyung yêu em nhất nghe chưa.Hyung sẽ ở bên em mỗi lúc em cần….”-Donghae nhìn hắn rồi vòng tay mình định ôm lấy hắn



“Bốp….AAAAAA”-Một cục đá từ đâu bay đến và đáp lên đầu Donghae



“Hyung ah…hyung ko sao chứ…..chảy máu rồi kìa”-Hắn lo lắng



“Oh…Hyung ko sao đâu….Hyung phải về nhà băng bó vết thương….”-Donghae chạy nhanh ra ngoài để hắn lại một mình



Jaejoong từ tốn đứng dậy khỏi bụi cây rồi mỉm cười khó hiểu,cậu bước hết sức nhẹ nhàng đến gần hắn rồi khẽ dùng tay mà ôm thật chặt từ sau tấm lưng to lớn đó

Bị bất chợt ôm đằng sau,hắn bỗng quay người lại rồi bắt gặp được ánh mắt mà cậu nhìn hắn…rất ấm áp nhưng cũng chất chứa sự ham muốn



“Sao Boo Hyung biết Yunnie ở đây vậy”



“Phải ở đây mới nghe được lời tỏ tình từ anh chàng đó chứ”-Cậu ôm hắn thật chặt,tính chiếm hữu của cậu lại nỗi lên rồi



“Lời tỏ tình là gì vậy Boo Hyung”-Hắn ngây thơ nhìn cậu



“Ah…..cái đó Changmin chưa dạy cho Yunnie hả??Lời tỏ tình là khi một người bày tỏ cảm xúc với mình đó…nói là yêu mình hay thích mình đó”



“Oh…vậy cái đó là lời tỏ tình hả….Yunnie có nhiều lời tỏ tình lắm đó”-Hắn cười tít mắt



“WHAT!!!Nói cái gì vậy hả??Có nhiều lời tỏ tình là sao”-Cậu trố mắt ra nhìn hắn



“Có nhiều người nói yêu Yunnie lắm đó….giống y chang Donghae Hyung hồi nãy vậy đó,ai cũng hẹn Yunnie đến chỗ trống rồi nói yêu Yunnie…còn kêu Yunnie trả lời gì đó nữa”



“Vậy….vậy…Yunnie có trả lời ai ko??”



“Yunnie đâu có hiểu mấy người đó nói gì đâu mà trả lời….”



“Hahahaha Yunnie của Hyung ngoan lắm….”-Cậu xoa đầu hắn



“Yunnie ah…đi với Hyung tới chỗ này nha”



“Dạ”



Cậu kéo tay hắn chạy nhanh ra khỏi khu rừng thông,cũng ko thể hiểu nỗi Jaejoong đang nghĩ gì nhưng cậu chỉ cười mà thôi….Jung Yunho là ai mà có thể làm một con người băng đá như cậu hạnh phúc đến vậy nhỉ,điều đó thì chắc chỉ có cậu hiểu thôi…..người ta thường trở nên ngu ngốc khi yêu mà

Thoắt một cái thì trời cũng gần sắp tối rồi,cảnh hoàng hôn ở đây trông thật tuyệt….màu đỏ của sắc trời ko khỏi khiến cho lòng người có một chút bồi hồi và lắng đọng.Cuối cùng thì Jaejoong cũng tìm được nó rồi,cây anh đào nở muộn năm nào

Từng cánh anh đào miên man trôi trong từng cơn gió lạnh,càng tô điểm cho cái sắc trời này tạo nên một khung cảnh thật lãng mạn……làm người ta lưu lạc trong cơn say

Jaejoong mỉm cười,ko cười quá rạng rỡ cũng ko quá nhạt nhẽo…cậu chỉ cười….nụ cười hạnh phúc…nụ cười như muốn tan chảy cùng cánh hoa rơi.Cậu kéo tay hắn tới lại gần gốc cây,nơi mà hắn và cậu đã từng ngồi năm nào…có lẽ là hắn ko biết đâu nhưng như vậy là quá đủ với cậu

Yunho cũng lặng im cùng với cảnh vật,có một cái gì đó len lõi trong lòng làm ánh mắt hắn cũng mơ hồ trong cái se lạnh của gió

Cả hai ngồi lặng ở đó,ko ai nói với ai câu nào,nhưng họ có thể hiểu rằng…lúc này….con tim họ đang lên tiếng….cùng đập một nhịp của cõi lòng

Từng đợt gió lạnh về làm cho cánh anh đào rơi lả tả,lạc vào không trung……nhẹ nhàng rơi và bay đi khắp nơi….anh đào rũ đầy tóc hắn làm hắn càng đẹp đến lạ,Jaejoong quay qua nhìn hắn mà lòng lại thấy sung sướng hơn bao giờ hết

Cậu đã ko thể rời mắt khỏi hắn….một Yunho đang lặng im ngắm anh đào rơi bằng một ánh mắt xa thẳm vô định,anh đào rơi xuống mặt rồi trượt dài trên má làm nổi bật lên nụ cười ấy….nụ cười mãn nguyện….

Hình ảnh hắn bây giờ ko khỏi khiến cậu như muốn bật khóc,cậu nhớ hắn quá đổi….nhớ cái nụ cười ngốc nghếch đó……nhớ những lần hắn trêu đùa cậu rồi nhớ những lúc hắn thay đổi trở thành một con người khác…..lạnh lùng,im lặng mà hướng về phía xa xăm

“Yunnie ah……”-Cậu nói thật nhẹ



“Dạ Boo Hyung”



“Boo hyung yêu Yunnie nhiều lắm…”-Cậu nói nhưng ánh mắt vẫn hướng về nơi khác,tránh cho nước mắt trào ra…..vì cậu cũng biết hắn sẽ ko thể nào đáp lại



“Yunnie cũng yêu Boo Hyung nhiều lắm”



Cậu như chết sững khi nghe hắn nói,vội quay mặt qua nhìn…cậu đã bắt gặp được ánh mắt đó….ánh mắt của hắn….nó ko hề xa vời….ko hề vô hồn mà lại ấm áp hơn bao giờ hết,trong ánh mắt đó có cậu. Vậy thì cuối cùng ánh mắt đó cũng chịu dừng lại nơi cậu một lần rồi

Dù đã tự nhủ với bản thân là hắn ko hề hiểu được hết những gì cậu nói nhưng mà lòng cậu lại hạnh phúc lắm…vì cậu biết Yunho của ngày nào đang ở đây…bên cạnh cậu

Đưa tay đặt lên mặt hắn,cậu đặt lên môi một nụ hơn hết sức nồng nàn

Gió thổi…hoa rơi…hơi ấm ngọt ngào….hai người như tan chảy trong nụ hôn và hòa làm một.Hơi thở của hắn trở nên gấp gáp hơn khi cậu tiến lưỡi mình vào bên trong mà mút mát,một nụ hôn nóng bỏng và ẩm ướt…sự ngọt ngào lan tỏa trong không khí

Hắn bỗng vòng tay ôm lấy cổ cậu để nụ hôn có thể tiến sâu hơn,tiếng nút lưỡi và sự va chạm của đôi môi vang lên càng ngày càng rõ.Nụ hôn của cậu lại nhanh và manh bạo hơn trước,đôi môi màu đỏ ko ngừng mút lấy môi hắn làm hắn ko khỏi choáng ngợp,nhưng cậu ko thể bỏ ra vào lúc này,cậu muốn có hắn….cậu muốn được tận hưởng hương vị ngọt ngào này

Cả hai ôm chặt lấy nhau rồi cùng đắm chìm trong nụ hôn say nồng,hai đôi môi ko ngừng quấn chặt lấy nhau….mạnh mẽ và đầy ham muốn…..

Họ đã hôn nhau,nhẹ nhàng mà cuồng nhiệt …nụ hôn đầy ướt át đưa người ta đến thiên đường…nụ hôn của một tình yêu cháy bỏng….Cả hai siết chặt lấy nhau dưới ánh nắng cuối cùng của buổi hoàng hôn,dưới những đợt gió lạnh mang theo cánh anh đào man mác rơi



Chỉ là một nụ hôn….nhưng có thể giúp ta cảm nhận được tất cả

Nụ hôn ấy thật đặc biệt làm sao….tôi hôn em…..dưới một chiều hoàng hôn

Dưới làn mưa anh đào rơi ko ngớt trong gió lạnh

Tôi đã có được em rồi……như anh đào mãi bay theo gió

Our love story just begin
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/domyhanhbi
 
boys and girls [ long fic-DBSK]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» boys and girls [ long fic-DBSK]
» boys and girls [ long fic-DBSK]
» boys and girls [ long fic-DBSK]
» boys and girls [ long fic-DBSK]
» boys and girls [ long fic-DBSK]

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
k4 thân yêu!!.... :: Giải trí :: Truyện :: Truyện chữ-
Chuyển đến